Chắc sẽ còn lâu lắm mới có một cái tết dài như tết năm nay. Và cũng sẽ không bao giờ có cái tết đặc biệt như năm nay.
29 tết
Náo nức chuẩn bị về quê đón tết, với bao nhiêu dự định
30 tết
Chiều, Cha báo Bác Sáu quá yếu. Vội vã chạy vào, nắm tay bác thấy còn ấm, mắt bác còn rất sáng, chỉ tiếc rằng Bác không còn nói được, chỉ thều thào rất nhiều nhưng không ai có thể hiểu được. Bác nắm tay mình khá chặt chắc muốn nhắn nhủ gì đó.
Bác là người cuối cùng có thể hiểu được các tư liệu Hán - Nôm, các phép tử vi đẩu số và còn rất nhiều điều khác nữa của một nhà Nho uyên thâm nhất vùng (Bác là Hương Văn của Đình làng). Cũng có đôi lần muốn về học Bác về các phép tính tử vi, nhưng bây giờ không còn kịp nữa.
Tối,
Tranh thủ họp mặt anh em trước giao thừa.
Mùng một tết,
6g sáng, Cha gọi vào thăm Bác vì quá yếu. Chân Bác đã lạnh tuy tay vẫn cón ấm và mắt vẫn sáng.
Cha nói lúc nãy có con rắn bò vào, biết chắc có điều không hay sắp xảy ra.
Mọi người đưa Bác vào nhà trên nằm.
Đúng 9g Bác ra đi thật nhẹ nhàng.
Vậy là mình đã mất Bác, mất một kho tư liệu sống mãi mãi.
Bác ra đi trùng giờ và ngày với Ông Nội. Điều này thật khó lý giải.
Tất cả như một cuốn phim tua lại các khoảnh khắc của 1982 khi Ông Nội ra đi.
Thật sự không thể lý giải nổi!
Có rất nhiều người viếng Bác, vì thiếu thời Bác không làm mội ai buồn và còn xem ngày tốt xấu tử vi cho rất nhiều người mà không nhận một tí thù lao nào. Chắc đây là dịp để mọi người tạ lễ lần cuối cùng.
Hình ảnh Chú Tư đã bị liệt vì tai biến, không còn nói được, ngồi đó khóc cho Bác là những gì tận cùng của nổi đau này.
Một nén nhang đưa Bác về cõi vĩnh hằng.
MỘT CÁI TẾT ĐẦY HƯ HAO...
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment