Tuesday, December 29, 2009
10 trò ảo thuật trong năm mới
Thursday, December 24, 2009
Friday, December 18, 2009
Seagames 25 đã kết thúc
Fans Việt Nam đã vô địch, bóng đá nữ đã vô địch. Bóng đá nam sẽ còn xa ...
Nhiều trái tim Việt Nam tan nát sáng nay. Nhưng cuộc sống vẫn cứ trôi mà thôi.
Sao khó nuốt trôi chén đắng này...
Tuesday, December 15, 2009
Fans Việt Nam là vô địch
Wednesday, December 09, 2009
SeaGames 25 - Lào 2009
Hôm nay khai mạc Seagames 25 tại Lào.
Đội tuyển bóng đá VN nhiều hy vọng vào bán kết và chung kết. Có lẽ đây sẽ là một kỳ seagames thành công của Đoàn Việt Nam.
Thursday, December 03, 2009
Học từ những thất bại
Friday, November 20, 2009
Tuesday, November 10, 2009
Friday, October 23, 2009
Time Warp
Life now is so fast...
Saturday, October 17, 2009
Bóng đá cần Maradona
Xin đính chính rằng tôi là thế hệ từng xem Espana 82, thần tượng của tôi là Platini (giờ cũng vậy) chưa không phải maradona (mặc dù Ông có thể hay hơn Platini).
Với bóng đá Maradona như một đứa trẻ hồn nhiên (Mặc dù Ông không còn trẻ chút nào). Ông sống trong bóng đá, thì không có cớ gì người hâm mộ lại không thể sống trong bóng đá. Bóng đá giờ đây có quá nhiều toan tính và rất cần những maradona, hình ảnh Ông trượt dài trên sân cỏ sau trận thắng Pêru như những đứa trẻ hồn nhiên tắm mưa...
Việc Maradona chỉ xin lỗi phụ nữ toàn thế giới và không tha thứ cho cánh báo giới tôi hoàn toàn ủng hộ. Bóng đá cần những người ăn ngũ và sống trong bóng đá như Maradona.
...Cần lắm thay!
Thursday, October 01, 2009
Bác hàng xóm ra đi
Bác thương thằng cu Rùa (biệt danh của A. Quân) vì bác nói nó thôn gminh và ngoan. Hai ngày trước (hôm chủ nhật) bác còn kêu chị Túi con gái bác cho thằng cu Rùa lồng đèn trung thu bằng giấy.
Trước khi đi Bác nói bác nhớ thằng Rùa, nhớ khu chung cư Vườn Lài nhưng bác không về được...Hầu hết các khu chung cư không có nơi làm tang lễ, cho nên bác phải nằm ở nhà mẹ bác trước khi ra Bình Hưng Hòa.
Nhà bác vắng tanh, không khí ảm đạm trôi theo qua nhà mình...Thấy cuộc sống khá khắc nghiệt. Bác gái bây giờ không còn nhận ra, ốm, đen hốc hác và thất thần...Bác trai đi quá sớm (47t) có lẽ do hút thuốc nhiều (hên quá mình bỏ rồi!!) Bác bị nấm trong phổi (?).
Hai con bác thiếu 1 người cha dẫn dắt, gia đình bác mất 1 lao động chính và nhiều thứ khác.
Có lần tình cờ đọc 1 báo cáo của Liên Hiệp Quốc về đời sống người dân VN, trong đó có nói người VN đang sống trung bình khá nhưng tái nghèo rất nhanh nếu gia đình họ bị rủi ro (tai nạn giao thông, điện đó, bệnh hiểm nghèo, thiên tai...) Cuộc sống thật bấp bênh.
Mẹ Nhí nói chiều nay cho cu Rùa ra thăm Bác lần chót. Chắc Bác cũng ra đi thanh thản...
Tuesday, September 29, 2009
Chữ Tâm
Tâm là một điểm tuy nhỏ nhưng quan trọng, nên người ta mới gọi là tâm điểm.
Tâm của con người càng quan trọng hơn vì nó nói lên nhân cách của một con người:
- Tâm lệch lạc thì cuộc sống nghiêng ngã đảo điên.
- Tâm gian dối thì cuộc sống bất an.
- Tâm ghen ghét thì cuộc sống hận thù.
- Tâm đố kỵ thì cuộc sống mất vui.
- Tâm tham lam thì cuộc sống dối trá …
Cho nên , ta không những đem tâm của mình đặt ngay trên ngực để yêu thương, mà còn:
- Đặt trên tay để giúp đỡ người khác.
- Đặt trên mắt để nhìn thấy nổi khổ của tha nhân.
- Đặt trên trán để mau mắn chạy đến với người cùng khổ.
- Đặt trên miệng để nói lời an ủi với người bất hạnh.
- Đặt trên tai để biết nghe lời than trách, góp ý của người khác.
- Đặt trên vai để biết chịu trách nhiệm và chia sẻ trách nhiệm với anh em chị em.
Thân xác không tim thì thân xác chết, làm người không có tâm thì cuộc sống chỉ có hận thù và là mối nguy hiểm cho mọi người.
Thursday, September 10, 2009
Chuyện Nồi cơm của Khổng Tử
Wednesday, September 02, 2009
Thông xe Cầu Phú Mỹ
Xem : http://www.bbbh-vn.com/
Thời gian trôi nhanh quá, mới ngày nào (2005) còn li xình bì bõm để khảo sát, thấy sự đối lập giữa 2 bờ quận 2 và quận 7, chỉ cách nhau 1 con sông mà khác biệt quá nhiều.
Cây cầu, với một ý nghĩa nào đó sẽ xóa bỏ nhiều khác biệt, nối lại nhiều thứ đã đối lập nhau quá lâu rồi...
Khoan khảo sát tại bờ Q7 vào tháng 11- 2005
Khoan khảo sát tại bờ Q2 vào tháng 11- 2005
Khoan kiểm tra cọc 4 -2008
Rất vui vì đã góp 1 phần nhỏ trong công trình này
Video Khoan khảo sát :
Cầu Phú Mỹ ngày khánh thành 2-9-2009
2009
Thursday, August 20, 2009
The hunters of Pythons
Tuesday, August 18, 2009
Học sinh 11 tuổi phỏng vấn trực tiếp TT Obama
Thursday, August 13, 2009
Tuesday, August 11, 2009
I had quit smoking
Well, i had quit smoking for 2 weeks. I had smoked for 10 years and quit several times. I hope this is the final times. Smoking is accompanying with the bad habid (drinking, playing card...)
I quit smoking for my baby after that for myselft. I save a little money from this.
I hope there is more people give up smoking...
Thursday, August 06, 2009
Monday, July 27, 2009
A wind of Changes
"Ветер Перемен" (Из к/ф "Мэри Поппинс, до свидания")
" A wind of Changes " (From " Mary Poppins, good-bye ")
Sunday, July 12, 2009
Cao khảo
Hè này hai Ba con cũng không đứng ngoài cuộc. Có hôm 2 Ba con cùng thi 1 giờ. (Ba thi Từ biến, con thi Toán). Hai cha con cùng nhắn tin cho nhau "Ba chúc con mai mắn", con chúc ba "cũng vậy"...
Có đưa con đi thi thì mới hiểu hết tâm trạng của những bậc làm cha mẹ.
Có làm thí sinh thì mới hiểu hết những âu lo và áp lực mấy đứa nhỏ phải chịu.
Cuộc đời sẽ có vô vàn cuộc thi mà mỗi người phải lần lượt vượt qua. Không thể nói là không cần đến mai mắn, mà đôi khi chỉ chút xíu mà làm thay đổi tất cả.
...Lâu lắm rồi mới rảnh được 1 buổi sáng chủ nhật. Học kỳ này phải thi 8 môn (giờ còn 1 môn) 1 học kỳ quan trọng nhất trong 2 năm Cao học.
Hình như đã không còn mùa hè, đâu còn nghe tiếng ve hay hoa phượng nữa. Tụi nhỏ bây giờ đang học các môn học cho năm mới, để lao vào những cuộc đua mới.
Làm sao lấy lại mùa hè đã mất?
...
Sunday, May 17, 2009
Monday, April 20, 2009
Saturday, April 04, 2009
Monday, March 30, 2009
Vĩnh biệt Bác Lê Văn Quí
Nhà tôi cách thị xã Bến tre 1 con sông, nhưng thời đó ngỡ như xa lắm. Hàng ngày đi học phải qua 1 chuyến phà cách 2 giờ mới có 1 chuyến. Trong 2 giờ chờ phà tụi học trò chúng tôi có dịp xem ảo thuật gia Lê Văn Quí trổ tài với bộ bài huyền ảo. Tôi nghe nói ông đoạt giải nhì áo thuật bài thế giới. Lũ học trò chúng tôi mải mê xem ông áo thuật đôi khi quên rằng phà đã qua và sắp chuyển bến, lúc đó mới cuống cuồng chạy xuống bến cho kịp. Ông chỉ bán kẹo, không bán thuốc bắc như các hội sơn đông mãi võ khác. Mặc dù còn nhỏ (lớp 5) nhưng tôi cũng cảm nhận được rằng ảo thuật là niềm vui và là cuộc sống của ông. Tuổi thơ tôi gắn liền với con sông, bến phà và Bác Lê Văn Quí. Rất lâu sau này khi đã trưởng thành tôi mới biết Chú Mạc Can là con của Thần tượng Lê Văn Quí của mình thế là tôi lại có thêm 1 thần tượng mới.
Bác Lê Văn Quí ra đi, cũng theo qui luật đời thường Sinh Lão Bệnh Tử mà thôi.Xem như 1 phần kỷ niệm tuổi thơ đã ra đi...
...Nghĩ lại thấy mình cũng đã già.
Xin thắp nén hương cho Bác. Như 1 lời tạm biệt những kỷ niệm thời ấu thơ....
Saturday, February 07, 2009
Friday, February 06, 2009
Phóng sự ảnh tết 2009
Ảnh cầu Rạch Miểu (ảnh này dự thi trên tuoitreonline)
Niềm vui của bé Nhí lần đầu tiên đi qua cầu không phải chờ đợi xếp hàng mua vé phà khi tết đến.
Tất niên chiều 30 tết tại nhà
Và tối làm ca sĩ tại nhà cô 8
Sáng mùng 1 là ngày đám giỗ Ông Nội, có đầy đủ anh em ở Sài gòn và các nơi
Sáng mùng 1, bà xã và nhóc trong thời trang NinJa về Bến tre ăn đám giỗ
Cao bồi Miền Tây
Ba má rất phấn khởi
Ông và các cháu vui vẻ
Tết này do trời lạnh Mai không trổ hoa được
Xài Vạn thọ thôi (Bé Xuân Nghi)
Monday, February 02, 2009
Ferguson and Vietnam
I AM AN CRAZY FAN OF MU FOREVER!!!
David Miliband:Từ Anh, tôi xin gửi lời chúc mừng năm mới tới tất cả những người bạn ở Việt Nam. Tôi đang ở trường trung học Cedar Mount ở Manchester với Huấn luyện viên Alex Ferguson của Manchester United và Julie Dang. Cha mẹ em là người Việt Nam nhập cư vào Anh và Julie sinh ra ở London.
Vừa qua, chúng ta vui mừng kỷ niệm 35 quan hệ ngoại giao ngày càng chặt chẽ giữa Anh và Việt Nam. Mối quan hệ của chúng ta được xây dựng dựa trên một hệ giá trị tôn vinh điều hành nhà nước một cách dân chủ, an ninh quốc tế và tôn vinh nỗ lực hợp tác quốc tế vì những điều tốt đẹp chung.
Chúng tôi quyết tâm cải thiện mối quan hệ giữa Anh và Việt Nam. Tôi rất vui mừng bởi hàng triệu người Anh đang biết tới sự phát triển của Việt Nam, không chỉ thông qua truyền hình mà còn bởi số lượng khách du lịch Anh tới Việt Nam đang ngày càng tăng lên. Tôi biết năm 2009 sẽ là một năm quan trọng đối với Việt Nam. Tôi hy vọng rằng thông qua thể thao, chúng ta sẽ có thể sát cánh bên nhau ngày càng gần gũi. Tôi biết rằng Manchester United (MU) có nhiều người ủng hộ ở Việt Nam hơn bất kỳ câu lạc bộ nào của Anh. Là một cổ động viên của Arsenal, cũng hơi khó cho tôi để nói ra điều này nhưng tôi công nhận rằng MU là biểu tượng tốt nhất cho nước Anh – một thái độ cởi mở với toàn bộ thế giới, sự quyết tâm nhận trách nhiệm một cách nghiêm túc cũng như sự thể hiện của họ trong lĩnh vực bóng đá. Vì vậy, tiếp theo lời chúc mừng năm mới của tôi, tôi xin giới thiệu ngài Alex Ferguson nói vài lời.
Huấn luyện viên Alex FergusonCảm ơn David. Chúc mừng năm mới tới tất cả mọi người ở Việt Nam. Tôi rất nóng lòng muốn đưa đội bóng của tôi đến Việt Nam càng sớm càng tốt bởi vì rất nhiều người nói với tôi rằng MU có hơn 20 triệu cổ động viên ở Việt Nam.Và điều đó nói với các bạn rằng chúng tôi đóng vai trò như thế nào trong thế giới bóng đá. Đây là một mối liên hệ quan trọng, và chúng tôi có thể được coi là một hình mẫu. Tôi nghĩ rằng một vài cầu thủ của chúng tôi rất phấn khởi, một vài người là đại sứ của UNICEF, họ đang làm những điều tuyệt vời và trong khi chúng tôi vẫn chưa tới thăm Việt Nam được, tôi vẫn nghĩ là chúng tôi sẽ sớm tới đó. Tôi muốn nói rằng quan hệ giữa Anh quốc và Việt Nam sẽ mạnh mẽ tuyệt vời và tôi nóng lòng muốn tới Việt Nam và gặp gỡ các bạn trong những năm tới.
Julie Dang (học sinh)Thay mặt tất cả các bạn học sinh của Trường Cedar Mount, chúng tôi xin chúc Happy New Year. Chúc Mừng Năm Mới.
David Miliband:Thật tuyệt vời
As promised, you can see here a special gift for the Vietnamese people from the British Foreign & Commonwealth Office: Tet message from Foreign Secretary David Miliband , Manchester United manager Sir Alex Ferguson, and Julie Dang, a British Vietnamese girl. The video was recorded in Manchester just a couple of days ago. You are welcome to send feedback and comments to both of them via my blog. Chuc Mung Nam Moi !
Theo Mark Kent
Ambassador to Vietnam
Sunday, February 01, 2009
Đường em đi - Phạm Duy
Tết này về quê nghe Anh Năng chơi bản này hay quá!
Đường Em Đi
Sáng tác: Phạm Duy.
1960
Đường em có đi hằng đêm bước qua (/gót hoa)
nở những đoá thơ, ôi dị kỳ
đường êm có khi chờ em bước qua
là nghiêng giấc mơ ước thề
Ngàn sao sáng xa nhìn em thướt tha
rụng rơi vướng mây tóc ngà
Đường thơm bóng gầy nhạc run lá bay
hàng cây thiết tha đắm say
Đường dìu ngang bao ngõ đắng cay
dừng chân phút giây xong chia lìa
Đường dài thêm bao nỗi éo le
dài thêm nắng mưa thêm ê chề
Đường em cứ đi tình ta cứ xây
chờ em thoát thai quay đường về
Đường quanh khúc co nhịp chân trói vo
đường duyên ấm vui, đường mơ ...
Friday, January 23, 2009
Barack Obama
Chợt nghĩ, ngày xưa bọn thực dân Anh, Pháp, Hà Lan, Bồ Đào Nha... mang đại bác, tàu đồng đi xâm lược các quốc gia thấp cổ bé họng. Giờ tiểu quốc Kenya ở vùng rừng rú châu Phi chỉ cần một khẩu súng 15 cm là có thể chinh phục nước Mỹ siêu cường. Có thể gọi đây là hình thức xâm lược kiểu mới vậy. Hê!
Thanks TOM!
Tuesday, January 20, 2009
Tết đến rồi
Mọi năm cứ đến tết nghĩ đến đoạn đường về quê và trở lên là sởn gai ốc. Chỉ tội nghiệp cho mấy đứa nhóc phải chờ đợi mấy tiếng đồng hồ ngoài nắng để được mua vé rồi qua phà. Tôi thì đã quen quá rồi. Mấy chục năm đi phà, bây giời cũng thấy thiếu thiếu. Bây giờ về quê tiện và nhanh hơn.
Vậy mà còn kẹt cầu thế mới ghê!
Sunday, January 11, 2009
Trung Đông - cuộc chiến 3.000 năm
TTCT - Khi người Do Thái (Jew) đến định cư ở Ai Cập cách nay gần 4.000 năm, họ được
cư dân bản địa - những chủ nhân của nền văn minh cổ xưa nhất loài người - đón tiếp nồng
hậu và cưu mang tận tình.
Năm 1710 trước CN, người Hitchcott chinh phục Ai Cập. Do văn hay, chữ tốt nên rất nhiều
người Do Thái được kẻ xâm lược mời ra làm quan, và tất nhiên những người Ai Cập không
bao giờ dung thứ cho cái lẽ “ăn cháo đá bát” đó! Đây tạm gọi là thù hận 1.
150 năm sau, người Ai Cập đánh đuổi được những kẻ xâm lược (1560 trước CN). Việc đầu
tiên sau khi giành lại độc lập là bắt cả dân tộc Do Thái làm nô lệ. Những đắng cay, tủi nhục
trong những năm tiếp đó không thể nào diễn đạt nổi. Đây là thù hận 2.
Năm 1225 trước CN, Moise đã đưa người Do Thái trốn chạy khỏi kiếp nô lệ. Họ băng qua
Hồng Hải, “đi đến đâu nước biển rẽ ra đến đó”, như kinh Cựu ước đã mô tả. Quân Ai Cập
đuổi đến, nước lại dâng tràn trở lại và họ bị chết vô số. Đến núi Sinai, Moise đã được gặp
Đức Chúa Trời, được truyền giảng mười điều răn và được Chúa Trời khẳng định rằng Do
Thái là một dân tộc được lựa chọn, do đó Chúa sẽ gieo nhiều tai ương, khổ đau để thử lòng
trung thành và bản lĩnh của dân tộc này. Đương nhiên, một khi đã tự coi mình là dân tộc
được lựa chọn thì phải chịu sự căm ghét (hay ít nhất là khó thông cảm, từ người Ả Rập).
Đây là thù hận 3.
Chúa Trời chỉ tay về phương Đông và nói rằng đó là miền đất hứa. Người Do Thái đã đến
đó, đánh đuổi người Philistines (tổ tiên của Palestine bây giờ), chiếm lấy Bethléem (nghĩa là
“ngôi nhà của Chúa”), xây dựng Jérusalem (nghĩa là “thành phố hòa bình”), lập ra quốc gia
Israel (nghĩa là “vật lộn với Chúa Trời”) và vương quốc Judée (nghĩa là “được lựa chọn”).
Lịch sử nhân loại chưa bao giờ chứng kiến cách đặt tên “hay” và đau đớn nhiều như thế. Từ
khi thành lập, “thành phố hòa bình” không tuần lễ nào không có cảnh máu chảy! Đây là thù
hận 4.
Bất chấp mọi khó khăn, chiến tranh và thử thách, người Do Thái vẫn tiếp tục thông minh và
giàu có. Dù sống ở đâu họ cũng giàu có so với người bản xứ. Không phải ngẫu nhiên trong
tiếng Anh từ Jewel - “Tiệm của người Do Thái”, có nghĩa là tiệm vàng hay tiệm kim hoàn.
Đây là thù hận 5.
Năm 586 trước CN, hoàng đế Nabuchodonosor của vương quốc Tân Babylon (Iraq ngày
nay) vì muốn cướp của cải của người Do Thái, đồng thời trả những mối hận chồng chất bấy
lâu nên đã tấn công và một lần nữa bắt cả dân tộc Do Thái làm nô lệ. Đây là thù hận 6. Mất
nước, bị hành hạ khủng khiếp, người Do Thái lưu lạc khắp nơi và dù ở hang cùng ngõ hẻm
nào của châu Âu họ cũng luôn bị phân biệt đối xử một cách tàn tệ.
Adolf Hitler là kẻ thù khủng khiếp nhất của người Do Thái, cho dù chính ông ta cũng mang
trong mình một nửa dòng máu Do Thái. Ông ta tin rằng nếu tiêu diệt hết người Do Thái thì
địa vị độc tôn của dòng giống Aryan mới bền vững. 6 triệu người Do Thái chết dần mòn
trong các trại tập trung, chết tức tưởi trong các lò hơi ngạt của “chủ nghĩa Phaxiô” là thù hận
7 (lâu nay quen gọi là chủ nghĩa phát xít, thật ra nó là Fascio - Fascism - “bạo lực tuyệt đối
trong tình trạng chiến tranh”).
Tình cảnh thảm thương của người Do Thái trong Chiến tranh thế giới thứ hai đã làm xúc
động hàng triệu trái tim nhân loại. Người Mỹ biết điều đó. Họ cũng biết thêm đó là cơ hội
vàng để cắm “một mũi dao” (hình thể địa lý của Israel ngày nay không khác gì một mũi dao)
vào vùng đất chiến lược có tên gọi là Trung Đông - nằm giữa ba châu lục Á - Phi - Âu. Nơi
đó có hơn một nửa trữ lượng dầu lửa của thế giới. Kiểm soát được “máu” của văn minh
hiện đại tức là có quyền quyết định đến lẽ sinh tồn, kiểm soát được vị trí địa - chiến lược
cực kỳ quan trọng này - là kiểm soát được thế giới.
Không phải ngẫu nhiên mà tất cả đế quốc từ xưa đến nay (trừ đế quốc Trung Hoa (không kể
Nguyên - Mông) và đế quốc Nhật Bản trong Chiến tranh thế giới thứ hai) đều coi đây là vùng
đất sống còn. Chính vì thế, lần đầu tiên trong lịch sử loài người, một đất nước đã từng biến
mất suốt 2.534 năm đã hiển hiện lại trên bản đồ. Cộng hòa Israel tuyên bố thành lập vào...
phút cuối cùng của ngày 13-5, rạng sáng 14-5-1948. 11 phút sau, Chính phủ Hoa Kỳ công
nhận! Lịch sử ngoại giao của loài người chưa bao giờ chứng kiến một sự kiện vô tiền
khoáng hậu như thế. 4g sáng, quân đội Israel tấn công liên minh sáu nước Ả Rập để chiếm
11.100km2 của người Palestine, gộp vào vùng đất 14.100km2 được Liên Hiệp Quốc chia
cho họ trước đó. Đây là thù hận 8.
Từ đó đến nay, những cuộc chiến tranh giữa Israel và người Ả Rập vẫn tiếp diễn không
ngừng nghỉ cho dù đã có hàng trăm cuộc đàm phán, hàng chục hiệp ước, gần mười lần
ngừng bắn có điều kiện. Có nghĩa là đã có thêm rất nhiều thù hận nữa mà ta không thể kể
hết, mỗi ngày!
Bản đồ bờ Tây và dãy Gaza
(Theo TTCN)
Saturday, January 10, 2009
Thursday, January 01, 2009
Ten Asian Players To Watch In 2009
http://www.goal.com/en/news/1775/asian-editorials/2009/01/01/1035662/feature-ten-asian-players-to-watch-in-2009
10. Soe Myat Min (Finance and Revenue FC & Myanmar)
The Myanmar marksman had a good year in 2008, helping his nation to the Royal Challenge Cup. Despite his relatively small size, his jumping ability and sheer hard work, make him a nuisance for defenders - he runs and fights for 90 minutes. Not exactly young but the 26 year-old still has much to offer. He is also a creator of opportunities for others but still manages to average more than a goal every other game for Myanmar.
9. Vitaliy Denisov (FC Dnipro Dnipropetrovsk and Uzbekistan)
Already playing on the eastern edges of Europe, the 21 year-old left sided player comes from good stock as his father was an international. He probably wasn’t as good as his son who can play at the back or higher up the pitch. Strong in the tackle and swift of foot, Denisov was one of the most impressive performers at the 2007 Asian Cup. The red-haired Ukraine-based star shone, along with the rest of the team, during World Cup qualification and has already spoken of his desire to move west.
8. Khalfan Ibrahim (Al Sadd and Qatar)
Was prematurely named the Asian Player of the Year in 2006 but the pacy 20 year-old is reminding Qatari fans that you don’t need to be born in South America to earn a place in the national team. After missing much of 2007 through injury, Khalfan has started the new season in style. Equally adept with both feet, his dribbling skills and an ability to make the ball stick to his feet, make him a tough customer. If he continues in the same vein then a settled place in the national team will give him the chance to show the rest of Asia what he can do.
7. Sunil Chettri (East Bengal and India)
The 2007 Indian player of the year is mature beyond his 24 years. Slowly taking the mantle of Indian football’s biggest star from Baichung Bhutia, Sunil is a leader on the pitch and dangerous in front of goal –he is also keen to move to Europe and is regarded as the South Asian player most likely to do so. His strike rate for the national team is two goals every three games and he is one of those strikers who scores when his team really needs him.
6. Shannon Cole (Sydney FC & Australia)
The midfielder has been knocking around the lesser lights of Australian football for some time before being picked up by Sydney FC just last August. Cole quickly made a name for himself in New South Wales and even earned a call-up to the national team. As versatile as they come and dangerous from set-pieces, 2009 could be a big year.
5. Le Cong Vinh (Hanoi & Vietnam)
Well-established in the Vietnamese national team, this Golden Star ended the year heading home a goal that sent 80 million compatriots absolutely crazy. Still only 23, the striker is one of the best in South East Asia. He is fast, good in the air and direct. He may still be a little raw but a move to a bigger league could help polish this rough diamond.
4. Yuto Nagatomo (FC Tokyo & Japan)
It was a good season for the versatile defender who could be seen charging up and down the flanks as the Gasmen secured a top six finish. What was also impressive was his form after returning from injury in the second half of the season. Solid at the back and good going forward the 22 year-old broke into the national team and should be staying there for quite a while.
3. Ahmad Khalil (Al Ahli & UAE)
Not for nothing did this 17 year-old win the Asian Young Player of the Year. This is a player who helped put a smile back on the face of UAE football after what had been a poor year for the senior team. His performances at Asia’s Under-19 tournament were stellar and he is already in the national team but still, watch out for him at the Under-20 World Cup and you will see why he is the pride of a nation. Khalil, who broke into the Al Ahli team at the age of 15, is a pleasure to watch with great ball control, an ability to beat defenders and score - more than once, he has been compared to a certain Cameroon star playing for Barcelona.
2. Lee Chung-yong (FC Seoul & South Korea)
Perhaps the most exciting player in the K-League, Lee is a twinkle-toed winger of just 20 years. He has already made the right side of the national team is own and is capable of scoring as well as creating. His silky skills have caught European eyes and while is temperament is a little suspect, his ability is not.
1. Eshan Hajysafi (Sepahan & Iran)
If there is a teenager talented to make it into the Iranian national team then you can be sure he is good and all fans of Team Melli and Sepahan have been raving about Hajysafi for months. What he lacks in stature and power he makes up for with his ability to look like he has more time on the ball than any player on the pitch. His technique and passing ability have already marked him out and he is not afraid to try his luck from distance.
John Duerden
Asia Editor
Hoan hô!!!
Chào 2009
Năm 2008 qua đi quá nhanh, vì nửa năm đi dự án ...
Nói chung là tạm hài lòng, mặc dù kết quả không như mong muốn.
Chào 2009, với mục tiêu duy nhất là học tốt 2 học kỳ còn lại (phê quá!)
Sáng nay phải ở nhà ôn luyện cho ngày mai thi. Chào năm mới với nhiều hy vọng và thách thức mới.
Happy new year 2009 to all!